NĂM
Người nam
Tân nương ơi, Ta đã vào
Khu vườn yêu dấu khoe màu nắng mai,
235 Em yêu ơi, Ta hái ngay
Hoa thơm, một dược nơi đây thật nhiều.
Tàng ong, mật ngọt ăn vào,
Bạn ơi, ta hãy đến ăn,
240 Cùng nhau ta uống muôn vàn thỏa thuê!
Người nữ
Canh khua chợt tỉnh giấc nồng,
Lương Nhơn gõ cửa nên lòng xuyến xao:
Người nam
Em ơi, mở cửa đi nào,
Hỡi người yêu dấu, bồ câu đơn thuần.
245 Đầu Ta sương móc thấm nhuần,
Đêm trường rét buốt xa gần vắng tanh,
Người yêu ơi, mở cửa nhanh,
Sương khua ướt đẫm tóc xanh dãi dầu.
Người nữ
Áo ngoài em cởi đã lâu,
250 Lẽ nào mặc giữa đêm thâu đón Chàng?
Chân em rửa sạch gót vàng,
Sao làm lấm lại, ơi Chàng thấu chăng?
Then cài cửa chỉ vài phân,
Tay Lương Nhơn chạm khẽ khàng xoay xoay
255 Lòng em cảm động ngấy ngây,
Lương Nhơn yêu hỡi, mê say tình Chàng.
Chỗi dậy mở cửa vội vàng,
Một dược tuôn chảy thành hàng trên tay.
Ròng ròng chảy xuống then cài,
260 Tay em mở cửa Chàng quay chốn nào?
Tiếng Chàng nghe giữa đêm thâu,
Bàng hoàng vì chẳng thấy đâu bóng hình.
Em tìm Chàng khắp kinh thành,
Gọi Chàng chẳng đáp, muôn phần xót thương.
265 Kẻ canh gặp giữa phố phường,
Đánh em đau đớn, vết thương trên mình;
Áo ngoài, khăn lúp quấn quanh,
Lính tuần lấy mất biết chăng, hỡi Chàng?
Thiếu nữ Giê-ru-sa-lem
Hỡi người xinh đẹp vô ngần,
270 Lương Nhơn của chị tuyệt trần thế nao?
Những người khác chẳng bằng sao?
Chị nài ép chúng tôi bao nhiêu lần?
Người nữ
Lương Nhơn tôi trắng vẹn phần,
Đỏ hồng, thanh lịch, ân cần, tốt tươi.
275 Người là đệ nhất trên đời,
Trước sau chẳng có ai người sánh ngang.
Đầu Người vàng khối ánh quang,
Gió bay từng lọn tóc quăn đen tuyền.
Mắt bồ câu rất dịu hiền,
280 Tắm trong sữa trắng, ngọc xanh khảm vào.
Đôi gò má đỏ cao cao,
Tựa như vuông đất ngạt ngào hương hoa.
Môi Người đóa huệ trắng ngà,
Ướm hoa một dược gần xa thơm lừng.
285 Ngọc huỳnh khảm cánh tay vàng,
Thân ngà bóng láng, ngọc xanh cẩn đều.
Đôi chân cẩm thạch vững vàng,
Đế vàng chắc chắn đàng hoàng đứng lên.
Tướng Người như núi Li-ban,
290 Như cây cao lớn hương nam xanh rì.
Miệng Người thân ái thầm thì,
Âm vang êm dịu, mê li, ấm nồng.
Đẹp toàn thể cách Lương Nhơn,
Đáng yêu như thế, em luôn yêu Chàng.
295 Gái Sa-lem có biết chăng,
Lương Nhơn tôi đẹp thế nhân sao bằng,
Gái Sa-lem có biết rằng,
Lương Nhơn như thế, muôn phần đẹp xinh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét