BA
Người nữ
145 Giường khua, đêm tối quạnh hiu,
Âu lo, tìm kiếm Người Yêu đâu rồi?
Chạy tìm Người khắp nơi nơi,
Dạo quanh thành phố, ơi Người, thấu chăng?
Kẻ canh rảo bước quanh thành,
Vừa đi xa họ hồi lâu,
Gặp Người Yêu Dấu dãi dầu gió sương.
Ôm Người tôi rất yêu thương,
Tay trong tay chẳng hề buông xa Người;
155 Đem Người về đến nhà rồi,
Vào phòng thân mẫu nghỉ ngơi chân tình.
Hỡi gái Sa-lem xinh xinh,
Chớ làm thức tỉnh ái tình trong ta,
Như hoàng dương, tựa sao la,
160 Tình yêu tỉnh giấc như hoa trên cành.
Nàng từ đồng vắng đi lên,
Giống như trụ khói kề bên thơm lừng;
Xông hơi một dược, nhũ hương,
Mùi thơm lan tỏa vấn vương tâm hồn.
165 Kiệu vàng vua Sa-lô-môn,
Sáu mươi dõng sĩ một lòng phò vua;
Gươm trần mài sắc sớm trưa,
Giỏi giang trận mạc, canh khua chẳng sờn.
Kiệu Vua bằng gỗ Li-ban,
170 Trụ cao bằng bạc, dựa lưng bằng vàng;
Chỗ ngồi bằng vải mịn màng,
Lót bằng tình ái của nàng Sa-lem.
Gái Si-ôn hãy ra xem,
Sa-lô-môn đội triều thiên oai hùng.
175 Mẹ Người yêu mến đội mừng
Trong ngày hôn lễ tưng bừng, hiển vinh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét