TÁM
Người nữ
Ước gì Người chính anh tôi,
400 Uống chung dòng sữa dưỡng nuôi tháng ngày;
Nếu gặp Người ở bên ngoài,
Hôn Người thắm thiết chẳng ai khinh lờn.
Nhà mẹ, Người sẽ đến thường,
Tại đây Người sẽ hết lòng dạy tôi;
405 Rượu nho nồng ấm khôn nguôi,
Lựu thơm mọng chín dâng Người thỏa vui.
Tay Người kê dưới đầu tôi,
Tay Người ôm ấp thắm tươi tâm lòng.
Hỡi Sa-lem, gái má hồng,
410 Chớ làm kinh động tình nồng trong tôi,
Đến khi tình ái chín mùi
Lòng tôi thức dậy thỏa vui lâu dài.
Thiếu nữ Giê-ru-sa-lem
Kìa, người nữ ấy là ai?
Từ nơi đồng vắng mỗi ngày tiến lên,
415 Lương Nhơn yêu mến chớ quên,
Là nơi nương dựa vững yên của nàng.
Nàng ơi, tỉnh giấc mơ màng,
Dưới tàng cây táo dịu dàng bước ra.
Người nữ
Nơi này mẹ đã khai hoa,
420 Quặng đau sinh nở cho ta chào đời.
Trong lòng và cả tay Người
Tên tôi ghi khắc tuyệt vời biết bao!
Ái tình mạnh mẽ làm sao,
Mạnh hơn sự chết, lớn lao lạ lùng,
425 Lòng ghen đáng sợ vô cùng,
Tựa như âm phủ lửa hừng chẳng ngưng.
Ái tình như lửa bừng bừng
Lửa từ nơi Chúa chẳng ngừng cháy lên.
Nước nào dập tắt ái tình,
430 Sông nào mạnh mẽ nhấn chìm yêu thương?
Vàng bạc, gia sản đế vương
Cũng không mua được một lường tin yêu.
Mọi người chế nhạo đến điều,
Cười chê thậm tệ ít nhiều hổ ngươi.
Thiếu nữ Giê-ru-sa-lem
435 Này em gái của chị ơi!
Nương long mới nhú xinh tươi ửng hồng,
Có người trai tráng phải lòng,
Đến nhà dạm hỏi ta cùng tính sao?
Nếu em thành quách tường cao,
440 Ta xây tháp bạc thêm vào phía trên,
Nếu là cánh cổng kề bên,
Hương nam ván tốt đóng lên giữ gìn.
Người nữ
Em xinh như một vách thành,
Nương long ngọn tháp, tóc xanh ngước nhìn.
445 Lòng em thư thái, an bình,
Bên Người thỏa mãn, ân tình sắt son.
Người nam
Vườn nho trên đất Hạ-môn,
Sa-lô-môn mướn người trông nom rồi;
Huê lợi vườn phải y lời,
450 Một ngàn đồng bạc thuộc Người chủ nông.
Còn về phần kẻ làm công,
Hai trăm đồng bạc phỉ lòng đôi bên.
Oanh vàng nhỏ nhẹ cất lên,
Bạn ơi, nghe tiếng hát khen ngọt ngào.
455 Dịu dàng, êm ái biết bao,
Cho Ta nghe tiếng tơ đào mến thương!
Người nữ
Non ngàn thăm thẳm, ngát hương,
Lương Nhơn vượt hết dặm trường, dốc cao
Như hoàng dương, tựa hươu sao,
450 Đèo nghiêng, núi thẳm đến mau, hỡi Chàng!
HPT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét