Chúa nắn nên tôi như chiếc bình
Có thân có hồn có tâm linh,
Tâm linh tôi một căn phòng trống
Để Chúa cư ngụ thật hiển vinh.
Bao tay để chứa đựng bàn tay
Bản thể tôi đây chứa đựng Ngài
Không có Chúa cuộc đời vô nghĩa
Tháng năm trống rỗng cứ trôi
hoài.
Chúa như của báu thật trong ngời,
Cư ngụ tâm tôi suốt cuộc đời
Đấng Christ chủ quan thân mật quá
Đồng đi với Chúa mãi không rời.
Tôi bên Chúa tuy hai mà một
Linh Chúa đã hòa quyện với tôi
Đời sống tôi hôm nay thuộc Chúa
Và Ngài cũng mãi thuộc tôi rồi.
_____________________________
IICo 4:7
Nhưng
chúng tôi đựng báu vật nầy trong những chiếc bình đất…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét