12/10/2015

YÊU NGƯỜI


(Nhã Ca 1:4c-8)

Yêu Người chánh trực
ngất ngây,
Theo Người không mỏi
chân hài,
gót sen.
Đừng nhìn tôi,
bởi tôi đen,
Nhưng xinh đẹp
bởi Vua quen duyên ngầm.

Vườn nho
canh giữ chuyên cần,
Mặt trời rọi nám
thân đen dòn.
Các anh
hờn giận vẫn còn,
Bắt tôi canh giữ
cả vườn nho đây;
Vườn riêng
nắng, gió heo may,
Không người coi sóc
cỏ cây ngập vườn.
Người
tôi yêu hết tâm lòng,
Người chăn bầy
ở trên đồng cỏ xanh,
Nơi nao bầy nghỉ yên lành,
Hãy cho tôi biết
tìm đàn nơi đâu?

Tôi
yêu Jesus biết bao
Tìm Ngài
giữa chốn lao xao dòng đời?
Hội thánh
bầy Ngài dưỡng nuôi,
Ngài luôn ở đó
người thỏa vui
Tìm Ngài hãy đến đây thôi.

(HPT)
_______________________

Nhã Ca 1:4c-8

Các gái đồng trinh yêu mến chàng cách chánh trực.
5 Hỡi các con gái Giê-ru-sa-lem, tôi đen, song xinh đẹp,
Như các trại Kê-đa, như màn cháng của Sa-lô-môn.
6 Chớ dòm xem tôi, bởi vì tôi đen,
Mặt trời đã giọi nám tôi.
Các con trai của mẹ tôi giận tôi,
Đã đặt tôi coi giữ vườn nho; Còn vườn nho riêng của tôi, tôi không coi giữ.
7 Hỡi người mà lòng tôi yêu mến, hãy tỏ cho tôi biết
Chàng chăn bầy ở đâu,
Ban trưa cho nó nằm nghỉ tại nơi nào;
Vì cớ sao tôi phải như một người nữ che mặt.
Ở bên bầy của các bạn chàng?
8 Hỡi người đẹp hơn hết trong các người nữ,
Nếu ngươi chẳng biết, hãy ra theo dấu của bầy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét