(Nhã Ca 3:1-4)
Màn đêm thao thức canh thâu
Nhớ Người yêu dấu thẳm sâu trong lòng
Tình yêu Người quá mặn nồng
Hồn nàng xao động nhớ mong vô vàn.
Nhớ Người yêu dấu thẳm sâu trong lòng
Tình yêu Người quá mặn nồng
Hồn nàng xao động nhớ mong vô vàn.
Nàng trỗi dậy dạo quanh thành
Tìm Người yêu dấu trọn tình gửi trao
Chàng ơi, Chàng ở nơi nao?
Tìm Chàng chẳng thấy nàng xao xuyến lòng.
Tìm Người yêu dấu trọn tình gửi trao
Chàng ơi, Chàng ở nơi nao?
Tìm Chàng chẳng thấy nàng xao xuyến lòng.
Tìm mãi nàng cũng gặp Chàng
Ôm Người yêu dấu chẳng màng buông ra
Rồi đưa Chàng trở về nhà
Nồng nàn tình ái Chúa-ta kết hòa.
Ôm Người yêu dấu chẳng màng buông ra
Rồi đưa Chàng trở về nhà
Nồng nàn tình ái Chúa-ta kết hòa.
Mỗi khi nàng lỡ cách xa
Hãy tìm sẽ gặp 'Người Ta' thôi mà
Bởi Chàng yêu nàng thiết tha
Chàng mong trời sáng vút qua gặp nàng
Lúc nao nàng cũng sẵn sàng...
Hãy tìm sẽ gặp 'Người Ta' thôi mà
Bởi Chàng yêu nàng thiết tha
Chàng mong trời sáng vút qua gặp nàng
Lúc nao nàng cũng sẵn sàng...
(HPT)
(thao thức trên xe đêm về nhà, 20/1/2016)
__________________________________
(thao thức trên xe đêm về nhà, 20/1/2016)
__________________________________
Nhã Ca, 3:1-4
Ban đêm tại trên giường mình,
tôi tình người mà lòng tôi yêu dấu, Tôi tìm kiếm người mà không gặp.
Tôi nói: Ta sẽ chổi dậy bây giờ, dạo quanh thành,
Trải qua các đường phố, các ngã ba,
Ðặng tìm người mà lòng tôi yêu dấu. Tôi Tìm kiếm người, nhưng không gặp.
những kẻ canh tuần vòng quanh thành có gặp tôi.
Tôi hỏi rằng: Các ngươi có thấy người mà lòng ta yêu mến chăng!
Tôi vừa đi khỏi chúng xa xa,
Thì gặp người mà lòng tôi yêu mến; Bèn nắm lấy người, không khứng buông ra,
Cho đến khi đưa người về nhà mẹ tôi,
Vào phòng của người đã thai dựng tôi.
Ban đêm tại trên giường mình,
tôi tình người mà lòng tôi yêu dấu, Tôi tìm kiếm người mà không gặp.
Tôi nói: Ta sẽ chổi dậy bây giờ, dạo quanh thành,
Trải qua các đường phố, các ngã ba,
Ðặng tìm người mà lòng tôi yêu dấu. Tôi Tìm kiếm người, nhưng không gặp.
những kẻ canh tuần vòng quanh thành có gặp tôi.
Tôi hỏi rằng: Các ngươi có thấy người mà lòng ta yêu mến chăng!
Tôi vừa đi khỏi chúng xa xa,
Thì gặp người mà lòng tôi yêu mến; Bèn nắm lấy người, không khứng buông ra,
Cho đến khi đưa người về nhà mẹ tôi,
Vào phòng của người đã thai dựng tôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét