1. Tựa
cành li-ly vươn cao mãi,
Giữa gốc gai hoang dại,
Giữa gốc gai hoang dại,
Tựa ngàn sao kia lấp lánh sáng
Giữa đêm đen u hoài;
Giữa đêm đen u hoài;
Chuyện
tình Bô-ô thật trong sáng,
Rung động mãi tâm can,
Rung động mãi tâm can,
Đem lòng yêu
mến Ru-tơ,
Tình thần thượng hương tỏa lan.
Tình thần thượng hương tỏa lan.
Kìa nàng Ru-tơ, dân Mô-áp, gắn bó với tuyển dân Ngài,
Nàng được Bô-ô
quan tâm đã trả thay bao nợ nần;
Ruộng Bô-ô nàng nhặt lúa, sau rồi kết ước se duyên,
ĐK:
Ô
Chúa tôi yêu Ngài nhiều thật nhiều,
Lựa
chọn đời tôi chỉ duy Ngài dấu yêu,
Duy
Chúa như muôn muôn sự, Ngài tuyệt hảo,
Là
vị Hôn Phu, chỗ nghỉ ngơi, là mọi sự của tôi.
2. Christ
hằng yêu thương Hội thánh, đã phó dâng thân mình,
Ngài hằng chăm
nom yêu thương biến đổi nên xinh đẹp;
Thành Nàng Dâu
diệu vinh bấy, bên Chàng Rể sẽ tái lai,
Christ và dân
thánh kết liên, cùng hòa quyện trong hiển vinh.
Một niềm tin yêu,
luôn bên nhau sẽ mãi không thay dời;
Thật đẹp xinh, kìa nàng dâu quý, như huệ trắng đơn sơ,
Bên cạnh chú rể chung
trinh, cùng dệt nên bao ý thơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét