Gi. 1:17b … ân điển và thực tại đã đến qua Jesus Christ.
Khải. 22:21 Nguyện ân điển của Chúa Jesus ở với tất cả thánh đồ. A-men.
Tại sao chúng ta chịu khổ? Vì bản ngã, cái tôi, người thiên nhiên vẫn còn đây và điều đó phải bị xử lý. Ngợi khen Chúa vì không một sự xử lý nào là vô ích. Mọi sự xử lý đến từ Đức Chúa Trời là một sự phá vỡ người thiên nhiên để chúng ta có thể vui hưởng Ngài là ân điển nhiều hơn. Vì thế, chúng ta có Áp-ra-ham và Y-sác; chúng ta kinh nghiệm bị mất mát và vui hưởng sự có được. Sự có được này không phải là có được những điều bên ngoài mà là có được Đấng bên trong, tức Linh ân điển và ân điển của sự sống.
Một lần nữa tôi nói rằng, bất kỳ điều gì Đức Chúa Trời ban cho như một món quà bên ngoài chúng ta thì cao lắm chỉ là phước hạnh. Khi món quà này được đem vào bản thể chúng ta, trở nên yếu tố sự sống bên trong chúng ta thì đó là ân điển. Phước hạnh phải trở thành ân điển. Trong Cựu Ước, Đức Chúa Trời đã ban nhiều điều cho dân Ngài như phước hạnh, nhưng tất cả những điều đó chỉ là phước hạnh bên ngoài. Trước khi Đấng Christ đến, không một phước hạnh nào trong những phước hạnh đó được đem vào trong dân Đức Chúa Trời. Đấng Christ đã đến không chỉ để chết trên thập tự giá vì chúng ta mà sau sự chết, Ngài còn trở nên Linh ban sự sống để vào trong bản thế chúng ta. Như thế, trong Tân Ước, chúng ta có từ liệu “trong Christ” và “Christ trong anh em”. Bây giờ, Ngài ở trong chúng ta và chúng ta ở trong Ngài.
Bất kỳ điều gì Đức Chúa Trời ban cho chúng ta trong Christ đều đã được đem vào trong bản thể chúng ta và trở thành ân điển, sự vui hưởng của chúng ta. Bây giờ, chúng ta không những ở dưới phước hạnh của Ngài mà còn ở trong ân điển Ngài, và ân điển Ngài ở trong chúng ta. Ngày nay, anh em đang vui hưởng điều gì - phước hạnh hay ân điển? Tân Ước không bao giờ nói: “Phước hạnh ở với anh em”. Đúng ra, Tân Ước nhiều lần nói rằng: “Ân điển ở với anh em”.
(NCSS Sáng Thế Kí, bài 63)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét