5/22/2024

A-ĐAM NGỦ


Gi. 12:24 Thật vậy, thật vậy, Ta nói với các anh, nếu hạt lúa mì không rơi vào trong đất và chết thì cứ chỉ một mình, nhưng nếu chết đi thì kết nhiều trái.

1 Cô. 10 :17 Vì chỉ có một bánh nên chúng ta, tuy nhiều, cũng chỉ là một Thân thể, bởi lẽ tất cả chúng ta đều dự phần vào một bánh đó.

Trải qua sự chết – A-đam ngủ
Một ngày nọ, A-đam thật được đem vào giấc ngủ trên thập tự giá, nơi Ngài đã ngủ trong sáu tiếng, từ 9 giờ sáng đến 3 giờ chiều (Mác 15:25, 33). Điều này được nói rõ bởi cụm từ trong Sáng Thế Kí chương 2, rằng: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời khiến A-đam ngủ sâu” “Ngài lấy một xương sườn của ông” để xây dựng cho ông một người vợ (Sáng. 2:21). Giấc ngủ đó của A-đam là hình bóng về sự chết của Đấng Christ trên thập tự giá để sản sinh Hội thánh.
Đây là sự chết giải phóng sự sống, truyền sự sống, lan rộng sự sống, nhân bội sự sống, và tái sản sinh sự sống của Đấng Christ, được tiêu biểu bởi hạt lúa mì gieo xuống đất, chết đi rồi lớn lên để sản sinh nhiều hạt (Gi. 12:24) hầu làm thành một ổ bánh, là Thân thể, Hội thánh (1 Cô. 10:17).
Bởi sản sinh Hội thánh theo cách như vậy, Đức Chúa Trời trong Đấng Christ đã được đem vào con người làm sự sống. Trước hết, Đức Chúa Trời trở thành một người. Sau đó người này, với sự sống và bản chất thần thượng, đã được nhân rộng qua sự chết và phục sinh để trở thành nhiều người tin, tức những người sẽ trở thành nhiều chi thể tạo nên Ê-va thật để tương xứng với Ngài và bổ sung cho Ngài. Chính bởi tiến trình này mà Đức Chúa Trời trong Đấng Christ đã được đem vào trong con người với sự sống và bản chất của Ngài để con người có thể giống như Ngài trong sự sống và bản chất hầu tương xứng với Ngài như phần bổ sung của Ngài. (NCSS Sáng Thế Kí, bài 17, WL)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét