Bồ câu Ta
thật dịu
dàng
tại
trong hốc đá
yên lành trú
thân
cho Ta xem
dung nhan
nàng
cho Ta nghe
tiếng oanh
vàng
nỉ non.
Khuôn trăng
tươi tắn
ửng hồng
Không tì không
vết
mặn nồng
dáng hoa
duy nàng
chiếm trọn
lòng Ta
tâm hồn
vương vấn
không xa
được nàng.
Ta yêu nàng
đã sẵn sàng
chết thay
nàng
huyết tuôn
tràn
cứu sinh
Ta đây
nàng hãy cậy
tin
chăm nom
gìn giữ
vững yên trọn
đời
Ta yêu nàng
đến đời đời,
______________
Nhã Ca 2:14
Hỡi chim bồ câu ta trong hóc đá,
Tại chốn đụt của nơi hê hẩm,
Hãy tỏ cho ta xem mặt mũi mình,
Cho ta nghe tiếng mình,
Vì tiếng mình êm dịu,
Mặt mũi mình có duyên.
Hãy tỏ cho ta xem mặt mũi mình,
Cho ta nghe tiếng mình,
Vì tiếng mình êm dịu,
Mặt mũi mình có duyên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét