Kêu cầu danh Chúa nghĩa là gì? Một số Cơ-đốc nhân nghĩ rằng kêu cầu danh Chúa cũng giống như cầu nguyện với Ngài. Phải, kêu cầu là một cách cầu nguyện, nhưng đó không chỉ là cầu nguyện. Từ ngữ kêu cầu trong tiếng Hê-bơ-rơ có nghĩa là kêu lớn lên, la lên, la lớn. Từ ngữ kêu cầu trong tiếng Hi-lạp có nghĩa là cầu khẩn, gọi đích danh một người. Nói cách khác, đó là gọi một người bằng cách kêu ra tiếng tên người ấy. Mặc dầu người ta có thể cầu nguyện cách yên lặng, nhưng kêu cầu thì phải ra tiếng.
Có hai tiên tri Cựu Ước giúp chúng ta thấy được ý nghĩa của việc kêu cầu Chúa. Giê-rê-mi cho chúng ta biết kêu cầu Chúa nghĩa là kêu la lên cùng Ngài và kinh nghiệm sự hô hấp thuộc linh. “Hỡi Đức Giê-hô-va, tôi từ nơi ngục tối rất sâu kêu cầu danh Ngài. Ngài chắc đã nghe tiếng tôi, xin đừng bịt tai khỏi hơi thở và lời kêu van tôi” (Ca 3:55-56). Ê-sai cũng cho chúng ta biết kêu cầu Chúa là kêu la cùng Ngài. “Nầy, Đức Chúa Trời là sự cứu rỗi tôi, tôi sẽ tin cậy và không sợ hãi. Vì Đức Giê-hô-va, chính Đức Giê-hô-va, là sức mạnh của tôi, lời ca tụng của tôi; Ngài đã nên sự cứu rỗi tôi. Vậy nên các ngươi sẽ vui vẻ mà múc nước nơi các nguồn sự cứu; và trong ngày đó các ngươi sẽ nói rằng: Hãy cảm tạ Đưc Giê-hô-va; hãy kêu cầu danh Ngài;... Hãy ca tụng Đức Giê-hô-va... Hỡi dân cư Si-ôn, hãy kêu lên to tiếng! Vì Đấng thánh của Y-sơ-ra-ên là tôn trọng giữa ngươi” (Ê-sai 12:2-6). Làm thế nào Đức Chúa Trời trở nên sự cứu rỗi, sức mạnh và bài ca của chúng ta? Làm thế nào chúng ta có thể vui mừng múc nước nơi các suối cứu rỗi? Bằng cách kêu cầu danh Ngài, ngợi khen Chúa, hát thánh ca và kêu lên, la lên. Tat cả những điều ấy phù hợp với sự kêu cầu được đề cập trong câu 4!
VIỆC KÊU CẦU DANH CHÚA TRONG CỰU ƯỚC
Kêu cầu danh Chúa bắt đầu từ thế hệ thứ ba của loài người với Ê-nót, con trai của Sết (Sáng 4:26). Lịch sử của việc kêu cầu danh Chúa tiếp tục suốt Kinh Thánh với Áp-ra-ham (Sáng 12:8), Y-sác (Sáng 26:25), Môi-se (Phục 4:7), Gióp (12:4), Gia-be (1Sử 4:10), Sam-sôn (Quan 16:28), Sa-mu-ên (1Sa 12:18), Đa-vít (2Sa 22:4), Giô-na (Giô-na 1:6), Ê-li (1Vua 18:24) và Giê-rê-mi (Ca 3:55) Không nhưng các thánh đồ Cưu Ước kêu cầu Chúa, thậm chí họ còn nói tiên tri rằng những người khác cũng sẽ kêu cầu danh Ngài (Giô-ên 2:32; Sô. 3:9; Xa. 13:9). Mặc dầu nhiều người quen thuộc với lời tiên tri của Giô-ên về Đức Thánh Linh, nhưng không bao nhiêu người chú ý đến sự kiện là việc tiếp nhận sự đổ ra của Thánh Linh đòi hỏi chúng ta phải kêu cầu danh Chúa. Một mặt, Giô-ên nói tiên tri rằng Đức Chúa Trời sẽ đổ Linh Ngài ra; mặt khác, ông nói tiên tri rằng người ta sẽ kêu cầu danh Chúa. Lời tiên tri này ứng nghiệm vào ngày lễ Ngũ Tuần (Công 2:17a, 21). Sự tuôn đổ của Đức Chúa Trời đòi hỏi sự hợp tác của chúng ta trong việc kêu cầu danh Ngài.
CÁC TÍN ĐỒ TÂN ƯỚC THỰC HÀNH ĐIỀU NÀY
Các tín đồ Tân Ước bắt đầu thực hành việc kêu cầu danh Chúa vào ngày lễ Ngũ Tuần (Công 2:21). Đang khi Ê-tiên bị ném đá đến chết, ông kêu cầu danh Chúa (Công 7:59). Các tín đồ Tân Ước thực hành việc kêu cầu danh Chúa (Công 9:14; 22:16; 1Côr. 1:2; 2Tim. 2:22). Sau-lơ người Tạt-sơ được các thầy tế lễ cả ủy quyền để trói tất cả những người kêu cầu danh Chúa (Công 9:14). Điều này cho thấy tất cả những tín đồ đầu tiên đều là những người-kêu-cầu-Giê-su. Sư kêu cầu danh Chúa của họ là dấu hiệu chứng tỏ họ là Cơ-đốc nhân. Nếu chúng ta trở nên những người kêu cầu danh Chúa, sự kêu cầu đó tỏ ra chúng ta là Cơ-đốc nhân. Sứ đồ Phao-lô nhấn mạnh đến việc kêu cầu khi ông viết sách Rô-ma. Ông nói: “Vì giữa người Do-thái và người Hi-lạp chẳng có sự phân biệt gì hết, vì chính Chúa chung của hết thảy vẫn giàu có đối với mọi kẻ kêu cầu Ngài” (Rô 10: 12-13). Phao-lô cũng nói về việc kêu cầu danh Chúa trong 1Cô-rin-tô khi ông viết: “... cùng hết thảy những người bất luận ở nơi nào, cầu khẩn danh Chúa chúng ta là Giê-su Christ, tức là Chúa của họ và cũng là của chúng ta nữa” (1Cô. 1:2). Hơn nữa, trong 2Ti-mô-thê ông bảo Ti-mô-thê hãy theo đuổi những điều thuộc linh cùng với những người lấy lòng thuần khiết kêu cầu Chúa (2:22). Nhờ tất cả những câu này chúng ta có thể thấy các Cơ-đốc nhân thực hành việc kêu cầu danh Chúa rất nhiều vào thế kỷ đầu tiên. Vì vậy suốt cả Cựu Ước cũng như trong thuở ban đầu của thời đại Cơ-đốc, các thánh đồ đã kêu cầu danh Chúa. Thật đáng tiếc vì hầu hết Cơ-đốc nhân đã xao lãng điều này từ lâu. Chúng tôi tin rằng ngày nay Chúa muốn khôi phục lại việc kêu cầu danh Ngài và muốn chúng ta thực hành điều này để được vui hưởng sự phong phú cua sự sống Ngài.
MỤC ĐÍCH CỦA VIỆC KÊU CẦU
Tại sao chúng ta cần kêu cầu danh Chúa? Người ta cần kêu cầu danh Chúa để được cứu (Rô 10:13). Phương cách cầu nguyện yên lặng có thể giúp người ta được cứu, nhưng không kinh nghiệm được sự cứu rỗi cách phong phú. Cách kêu cầu lớn tiếng giúp người ta kinh nghiệm được sự cứu rỗi cách phong phú hơn và triệt để hơn. Do đó, chúng ta cần khích lệ người ta mở chính mình ra và kêu cầu danh Chúa Giê-su. Thi-thiên 116 bảo chúng ta rằng chúng ta có thể hưởng sự cứu rỗi của Chúa bằng cách kêu cầu Ngài: “Tôi sẽ cầm cái chén cứu rỗi mà cầu khẩn danh Đức Giê-hô-va” (c.13). Chỉ trong Thi Thiên này, việc kêu cầu danh Chúa được đề cập đến bốn lần (cc.2,4,13,17). Như chúng ta đã thấy trong phần trước, phương cách múc nước từ những suối cứu rỗi là kêu cầu danh Chúa (Ê-sai 12:2-4). Nhiều Cơ-đốc nhân chưa bao giờ kêu cầu Chúa. Nếu anh em chưa bao giờ kêu cầu, thậm chí la lên trước mặt Chúa, tôi e rằng anh em chưa vui hưởng Chúa cách phong phú. “Hãy kêu cầu danh Ngài... Hãy kêu lên to tiếng!” (Ê-sai 12:4, 6). Hãy thử kêu la lên trước mặt Ngài. Nếu chưa bao giờ tuyên bố lớn tiếng về những gì Chúa “là” đối với mình, anh em hãy thử làm như vậy. Càng kêu la: “Ô Chúa Giê-su, Ngài thật tốt lành đối với con!” anh em càng được giải phóng khỏi bản ngã và được đầy dẫy Chúa. Hàng ngàn thánh đồ đã được giải phóng và được làm cho phong phú nhờ kêu cầu danh Chúa.
Một lý do khác của việc kêu cầu dan Chúa là để được giải cứu khỏi hoàn cảnh gian truân (Thi 18:6; 118:5), khỏi tình trạng rắc rối (Thi 50:15; 86:7; 81:7), và khỏi sự buồn phiền, đau đớn (Thi 116:3-4). Những người tranh luận chống lại việc kêu cầu Chúa đã thấy chính mình kêu cầu Ngài khi họ bị hoạn nạn hay đau ốm. Khi đời sống mình không gặp chuyện gì rắc rối, chúng ta có thể tranh luận chống lại việc kêu cầu Chúa. Nhưng khi rắc rối đến thì không ai can bảo chúng ta kêu cầu Ngài; tự phát chúng ta sẽ kêu cầu Ngài.
Cũng vậy, phương cách để hưởng được sự thương xót dồi dào của Chúa là kêu cầu Ngài. Càng kêu cầu Ngài, chúng ta càng vui hưởng sự thương xót của Ngài (Thi 86:5). Một lý do khác khiến chúng ta kêu cầu Chúa là để nhận lãnh Linh (Công 2:17a, 21). Cách tốt nhất và dễ dàng nhất để được đầy dẫy Thánh Linh là kêu cầu danh Chúa Giê-su. Linh đã đổ ra rồi. Chúng ta chỉ cần nhận lãnh Ngai bằng cách kêu cầu Chúa. Ê-sai 55:1 chép: “Hỡi những kẻ nào khát, hãy đến suối nước! Và người nào không có tiền bạc, hãy đến, mua mà ăn! Hãy đến, mua rượu và sữa mà không cần tiền, không đòi giá”. Phương cách ăn uống Chúa là gì? Trong câu 6 của cùng chương này, Ê-sai cho chúng ta biết phương cách: “Hãy tìm kiếm Đức Giê-hô-va đang khi mình gặp được, hãy kêu cầu đang khi Ngài ở gần!” Do đó phương cách ăn thức ăn thuộc linh để được thỏa mãn là tìm kiếm Chúa và kêu cầu danh Ngài.
Rô-ma 10:12 nói rằng Chúa của mọi người vẫn phong phú đối với tất cả những ai kêu cầu Ngài. Phương cách vui hưởng sự phong phú của Chúa là kêu cầu Ngài. Không nhưng Chúa giàu có, mà Ngài còn ở gần và sẵn sàng, vì Ngài là Linh ban sự sống (1Côr 15:45b). Là Linh, Ngài có mặt khắp mọi nơi. Chúng ta có thể kêu cầu danh Ngài bất cứ lúc nào và bất cứ nơi nào. Khi kêu cầu Ngài, Ngài đến với chúng ta với tư cách là Linh và chúng ta được vui hưởng sự phong phú của Ngài.
Cô-rin-tô thứ nhất là sách nói về việc vui hưởng Đấng Christ. Trong chương 12, Phao-lô chỉ cho chúng ta cách vui hưởng Ngài. Phương cách để vui hưởng Chúa là kêu cầu danh Ngài (12:3; 1:2). Mỗi khi chúng ta kêu lên: “Chúa Giê-su”, thì Ngài đến như là Linh và chúng ta được uống Ngài (12:13), là Linh ban sự sống. Nếu tôi gọi tên một người và nếu người ấy có thật, sống động, đang hiện hữu, người ấy sẽ đến với tôi. Chúa Giê-su thực hữu, sống động và hiện hữu! Ngài luôn luôn sẵn sàng. Mỗi khi chúng ta kêu cầu Ngài, Ngài đến. Anh em có muốn vui hưởng sự hiện diện của Chúa cùng với mọi sự phong phú của Ngài không? Cách tốt nhất để kinh nghiệm sự hiện diện của Chúa cùng với mọi sự phong phú của Ngài là kêu cầu danh Ngài. Hãy kêu cầu Ngài đang khi anh em lái xe trên xa lộ cao tốc hay trong lúc anh em làm việc. Bất cứ nơi nào và bất cứ lúc nào anh em cũng có thể kêu cầu. Chúa ở gần và phong phú đối với anh em.
Cũng vậy, bằng cách kêu cầu danh Chúa, chúng ta có thể khơi dậy chính mình. Ê-sai 64:7 chép: “Chẳng có ai kêu cầu danh Ngài, hay là gắng sưc (khơi dậy chính mình — bản tiếng Anh) để nắm lấy Ngài”. Khi chúng ta cảm thấy mình chùng xuống hay sa sút, chúng ta có thể nâng mình lên và làm cho mình được dức dấy bằng cách kêu cầu danh Chúa Giê-su.
CÁCH THỨC KÊU CẦU
Chúng ta nên kêu cầu Chúa như thế nào? Chúng ta phải kêu cầu Ngài từ một tấm lòng thuần khiết (2Tim. 2:22). Lòng chúng ta là nơi phát xuất sự kêu cầu phải thuần khiết, không tìm kiếm điều gì ngoài ra chính Chúa. Cũng vậy, chúng ta phải lấy môi tinh sạch mà kêu cầu (Sô 3:9). Chúng ta cần canh giữ lời nói của mình, vì không có điều gì làm ô uế môi chúng ta hơn là sự chuyện trò bất cẩn. Nếu môi chúng ta bất khiết do nói năng phóng túng, chúng ta khó có thể kêu cầu Chúa. Cùng với lòng thuần khiết và môi tinh sạch, chúng ta cần miệng mình mở ra (Thi. 81:10). Chúng ta cần mở miệng lớn để kêu cầu Chúa. Hơn nữa chúng ta cần kêu cầu Chúa cách tập thể. 2Ti-mô-thê 2:22 chép: “Cũng hãy tránh tư dục trai trẻ, hiệp với kẻ lấy lòng trong sạch kêu cầu Chúa mà đuổi theo sự công nghĩa, đức tin, thương yêu, hòa bình”. Chúng ta cần nhóm họp lại với mục đích kêu cầu danh Chúa. Thi-thiên 88:9 chép: “Đức Giê-hô-va ơi! hằng ngày tôi cầu khẩn Ngài”. Vì vậy chúng ta cần phải kêu cầu danh Chúa hằng ngày. Hơn nữa, Thi-thiên 116:2 chép: “Tôi sẽ cầu khẩn Ngài trọn đời tôi”. Còn sống bao lâu, chúng ta nên kêu cầu danh Chúa bấy lâu.
CẦN THỰC HÀNH
Kêu cầu danh Chúa không phải chỉ là một giáo lý. Việc này rất thực tế. Chúng ta cần thực hành hằng ngày và hằng giờ. Chúng ta đừng bao giờ ngưng việc hô hấp thuộc linh. Chúng tôi hi vọng rằng nhiều người thuộc về Chúa, đặc biệt là các tín đồ mới, sẽ bắt đầu thực hành kêu cầu Chúa. Ngày nay nhiều Cơ-đốc-nhân đã khám phá ra rằng họ có thể biết Ngài, được đem vào trong quyền năng phục sinh của Ngài, kinh nghiệm được sự cứu rỗi tự phát của Ngài và có thể bước đi trong sự hiệp nhất với Ngài bằng cách kêu cầu danh Ngài. Trong mọi hoàn cảnh, bất cứ lúc nào, hãy kêu lên: “Chúa Giê-su, Ô, Chúa Giê-su!” Nếu thực hành kêu cầu danh Chúa, anh em sẽ thấy đó là phương cách kỳ diệu để vui hưởng sự phong phú của Ngài.
(W. Lee) Chuyển ngữ từ bản tiếng Anh Tựa đề: Calling on the Name of the Lord
Các bài liên quan:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét