9/01/2014

CHÚNG TA CẦN MƯA VÀ ĐỨC CHÚA TRỜI CẦN CHÚNG TA


Sáng thế ký 2:4-55 Vả, lúc đó, chưa có một cây nhỏ nào mọc ngoài đồng, và cũng chưa có một ngọn cỏ nào mọc ngoài ruộng, vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời chưa có cho mưa xuống trên đất, và cũng chẳng có một người nào cày-cấy đất nữa. 6 Song có hơi nước dưới đất bay lên tưới khắp cùng mặt đất.”
1Cô-rin-tô 3:9 “Chúng tôi là bạn đồng công với Đức Chúa Trời.”

“Vả không có một người nào cày cấy đất”. Điều này nghĩa là không có con người làm việc với Đức Chúa Trời trong sự phối hợp với thần tính qua sự lao tác của con người (đc. 1Cô. 3:9). Nhiều Cơ Đốc nhân quá siêu thuộc linh. Khi quá “siêu”, họ trở nên cạn cợt. Họ thuộc linh cạn cợt khi nói rằng: “Chúng ta không nên làm gì cả. Linh làm mọi sự”. Điều này sai. Nếu anh em không làm gì, Đức Chúa Trời không thể làm gì, vì Ngài cần con người lao tác để hợp tác với sự lao tác thần thượng của Ngài. Nếu không có con người cày cấy đất thì mưa xuống ích lợi gì? Nếu là một người đã cày cấy đất, anh em có quyền cầu nguyện: “Chúa ơi, con ở đây. Xin ban mưa xuống”. Khi đó, Đức Chúa Trời sẽ ban mưa. Tuy nhiên, giả sử không có người ở trên đất đòi ban mưa và một số thiên sứ nói “Giê-hô-va Đức Chúa Trời ơi, sao Ngài không ban mưa xuống?” Đức Chúa Trời sẽ đáp: “Nếu Ta ban mưa xuống, sẽ lãng phí. Ta đang chờ con người cày cấy đất. Một khi con người trên đất đã cày cấy, Ta sẽ ban mưa xuống”.
Trong những ngày này, Hội thánh quan tâm đến việc rao giảng phúc âm. Tuy nhiên, giả sử không một Cơ Đốc nhân nào tại Anaheim làm việc với Đức Chúa Trời, và một số thiên sứ trên không trung cầu nguyện: “Hỡi Đức Chúa Trời Toàn năng, xin cứu những người tại Anaheim. Xin Ngài phát ngôn thì mọi người sẽ ăn năn”. Đức Chúa Trời sẽ đáp: “Điều này thật dại dột. Khi không có ai tại Anaheim cùng làm việc với Ta, làm thế nào Ta có thể cứu người dân tại đây?” Anh em không nhớ câu chuyện của Cọt-nây sao? Mặc dầu một thiên sứ hiện ra với ông với một sứ điệp, nhưng thiên sứ đó không thể rao giảng phúc âm (Công. 10:1-8). Thiên sứ nói với Cọt-nây: “Ông hãy sai người đến với Phi-e-rơ và yêu cầu ông ấy đến. Ta không thể cày cấy đất vì ta là thiên sứ, ta không đủ điều kiện. Loài người đã được chỉ định để rao giảng phúc âm. Họ có đủ điều kiện. Hãy đi mời Phi-e-rơ đến đây”.
Khi không có một người nào trên đất cày cấy đất, Đức Chúa Trời sẽ không ban mưa xuống. Không có một người nào phối hợp làm việc với Đức Chúa Trời bởi sự lao tác của con người cùng với sự lao tác thần thuợng. Chúng ta phải lao tác trong sự phối hợp với sự lao tác thần thượng của Đức Chúa Trời. Ngày đêm chúng ta phải cầu nguyện cho thân bằng quyến thuộc của mình. Chúng ta phải lao tác trên họ. Khi ấy, mưa sẽ đổ xuống. Nếu không hợp tác với Đức Chúa Trời bằng cách cày cấy đất, sẽ không bao giờ có mưa. Đức Chúa Trời không lãng phí cơn mưa của Ngài. Khi mưa xuống sẽ sản sinh sự sống.
“Và lúc đó, chưa có một cây nhỏ nào mọc ngoài đồng, và cũng chưa có một ngọn cỏ nào mọc ngoài ruộng”. Điều này nghĩa là chưa có bất kì sự sống nào vì chưa có sự sống mọc lên từ đất. Vì không có người nào cày cấy đất và chẳng có mưa nên không thể nào có sự sống.
“Nhưng có hơi nước dưới đất bay lên tưới khắp cùng mặt đất” (c. 6). Điều này nghĩa là chỉ có điều gì đó ra từ đất mới làm việc trên đất; không có điều gì từ trời xuống để khiến đất mọc lên sự sống. Bốn điều này tạo nên nền tảng cho sự sáng tạo con người. Tôi thích Sáng Thế Kí 2:5-6. Bây giờ chúng ta có thể hiểu rằng chúng ta cần mưa và Đức Chúa Trời cần chúng ta. Đức Chúa Trời cần chúng ta cùng làm việc với Ngài. Khi ấy, mưa từ trời sẽ đổ xuống hòa quyện với bụi của trái đất để sản sinh sự sống.
(Trích “NCSS Sáng thế ký bài 10” của Witness Lee)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét