9/02/2014

VƯỜN Ê-ĐEN – VƯỜN VUI THỎA

Sau khi dựng nên con người, Đức Chúa Trời đặt con người trong Ê-đen. Từ Ê-đen theo tiếng Hê-bơ-rơ có nghĩa là niềm vui thỏa. Vì thế, Ê-đen là nơi vui thỏa, nơi vui hưởng và giải trí. Đừng nghĩ rằng giải trí là sai. Những điều giải trí tội lỗi, thế tục ngày nay chắc chắn là sai, nhưng sự giải trí trong Đức Chúa Trời chắc chắn là đúng đắn.
Đức Chúa Trời đặt con người trong một khu vườn, không phải trong một nhà máy, trường học, hay thánh đường. Ngài đặt con người trong một khu vườn, một nơi không những đáng yêu và vui thỏa mà còn là nơi để trồng trọt. Khu vườn không phải là sân chơi, nơi nhiều người đến chơi đùa, không phải là một nhà máy, nơi làm việc, không phải là một trường học, nơi để học tập, không phải là một bệnh viện, nơi họ được điều trị, cũng không phải là một thánh đường, nơi họ thờ phượng; khu vườn là nơi để trồng trọt, một nơi sản sinh sự sống. Sự sống là ý tưởng trung tâm của Sáng Thế Kí chương 1 và 2.
Đức Chúa Trời không quan tâm nhiều về việc học hành hoặc ngay cả sự thờ phượng. Ngài quan tâm đến sự lớn lên. Do đó, Ngài đặt con người trong một khu vườn. Nếp sống Hội thánh không nên giống như trường học hay thánh đường; nếp sống Hội thánh phải là một khu vườn. Trong 1Cô-rin-tô 3:9, Phao-lô nói: “Anh em là nông trại của Đức Chúa Trời”. Ý tưởng của Phao-lô trong 1Cô-rin-tô chương 3 giống với ý tưởng của Đức Chúa Trời trong Sáng Thế Kí chương 2, vì nông trại là nơi để gieo trồng. Vì là nơi sản sinh sự sống nên vườn biểu lộ nhiều điều xinh đẹp. Trái lại, khó tìm thấy sự đẹp đẽ trong một nhà máy. Nơi đáng yêu nhất, vui thỏa và xinh đẹp nhất là khu vườn với đủ loại cây nhiều màu sắc đang lớn lên ở đó. Ngợi khen Chúa vì con người được đặt vào một khu vườn!
Sự kiện Giê-hô-va Đức Chúa Trời làm nên mọi thứ cây đẹp mắt (Sáng. 2:9) có nghĩa là Đức Chúa Trời muốn làm cho con người vui thỏa và hạnh phúc. Ý định của Đức Chúa Trời không phải là con người phải làm việc mà là sẽ vui thích và thỏa lòng hoàn toàn. Điều này trái với quan niệm tôn giáo của chúng ta, là thờ phượng Đức Chúa Trời. Khi còn là một Cơ Đốc nhân trẻ, tôi thấy nhiều người thờ phượng Đức Chúa Trời với gương mặt dài. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời không quan tâm đến loại thờ phượng đó. Ngài quan tâm đến sự vui mừng của chúng ta. Đây là lí do vì sao nhiều Thi thiên nói rằng: “Hãy tạo nên sự ồn ào vui vẻ cho Chúa” (Thi. 95:1; 100:1). Đức Chúa Trời vui hưởng gương mặt tươi cười của chúng ta. Ngài thích nhìn thấy chúng ta vui mừng với Ngài, và thỏa lòng với Ngài. Đừng nghĩ đến những gì anh em đã làm hoặc nên làm cho Đức Chúa Trời. Anh em cần quan tâm đến việc mình có đầy vui vẻ trong Chúa hay không. La Mã 14:17 nói rằng vương quốc của Đức Chúa Trời là sự công chính, bình an và vui vẻ trong Thánh Linh. Anh em nên vui mừng, hân hoan trong hiện diện của Đức Chúa Trời. Nếu không vui vẻ trong hiện diện Ngài và nếu không mừng rỡ, có nghĩa là anh em đang sai với Đức Chúa Trời. Mọi điều anh em làm cho Đức Chúa Trời sẽ trở nên nặng nề nếu anh em không có niềm vui. Anh em không cần nặng nề như vậy; anh em cần vui vẻ. Anh em cần vui vẻ, thỏa thích, và hoàn toàn thỏa lòng bởi Đức Chúa Trời và với Đức Chúa Trời.
Sáng Thế Kí 2:9 nói rằng các cây trong vườn thật tốt để làm thức ăn. Xin lưu ý rằng Kinh Thánh không nói các cây ấy rất tốt để sản xuất vật liệu, vì quan niệm của Sáng Thế Kí không phải là quan niệm lao động hay thành quả của con người. Vì thế, không một vật liệu sản xuất nào được đề cập đến. Quan niệm của Sáng Thế Kí chương 2 hoàn toàn tập trung vào sự sống. Vì thế, chương này nói rằng các cây ấy thật tốt để làm thức ăn vì thức ăn có quan hệ đến sự sống. Không có thức ăn, chúng ta không thể sống. Thức ăn duy trì sự sống và làm thỏa mãn chúng ta.
Cây sự sống ở giữa vườn. Nếu nghiên cứu phần kí thuật của Sáng Thế Kí chương 2, chúng ta sẽ nhận thức rằng ngoài cây biết điều thiện, ác và cây sự sống, thì không nhắc đến tên một cây nào. Chúng ta không biết tên của những cây khác, nhưng biết rằng có một cây gọi là cây sự sống. Điều này cho thấy cây sự sống là trung tâm. Cây sự sống là trung tâm của vũ trụ. Theo mục đích của Đức Chúa Trời, trái đất là trung tâm của vũ trụ, vườn Ê-đen là trung tâm của trái đất, và cây sự sống là trung tâm của vườn Ê-đen. Chúng ta phải nhận thức rằng toàn thể vũ trụ tập trung vào cây sự sống này; không một điều gì là trung tâm và quan trọng đối với cả Đức Chúa Trời lẫn con người hơn là cây này. Thật đầy ý nghĩa khi thấy con người trong khu vườn, đang đứng trước cây sự sống. (Phần in nghiêng trích sứ điệp NCSS Sáng Thế Ký bài 11)
Ngợi khen Chúa, vườn Ê-đen tượng trưng cho hội thánh, vườn Ê-đen là nơi an nghỉ, là vườn vui thỏa, là vườn yêu thương. Tại đây chúng ta có sự bình an, vui thỏa, tại đây không có sự tranh cạnh hay đố kỵ. Chúng ta có cây sự sống và mọi thứ cỏ cây đơm hoa và kết quả để làm thỏa mãn mọi người. Tại đây có dòng sông chảy về bốn hướng. Dù anh em ở đâu, dù anh em đến từ phương nào dòng nước sống này cũng chảy đến cùng anh em, đem sự sống đến cho anh em, tưới mát anh em. Hãy ăn, hãy uống hầu anh em được lớn lên, được mạnh mẽ, sinh động hầu biểu lộ Đức Chúa Trời, đại diện Ngài quản trị đất này. Ha-lê-lu-gia về nếp sống hội thánh.
Ngợi khen Chúa về nếp sống hội thánh, là vườn Ê-đen, là nơi an nghỉ, là vườn vui thỏa, là vườn yêu thương. Tại đây chúng ta không phải nỗ lực làm đẹp lòng Đức Chúa Trời, chúng ta không phải sấp mình thờ lạy Đức Chúa Trời ngày vài ba lần cách kỉnh kiền với lòng sợ sệt, biết ơn. Không tại đây, Đức Chúa Trời không ra lệnh bắt chúng ta phải làm như thế. Trái lại Ngài đặt con người trước cây sự sống và bảo họ “Hãy ăn đi, hãy ăn các thứ cây trong vườn, trừ cây thiện ác!” (c.16). Ngợi khen Chúa, Ngài muốn chúng ta ăn Ngài là cây sự sống.
Ngợi khen Chúa về nếp sống hội thánh, là vườn Ê-đen, là nơi an nghỉ, là vườn vui thỏa, là vườn yêu thương. Tại đây chúng ta không điều chỉnh lẫn nhau, không sửa sai bên ngoài nhưng chúng ta cùng ăn Ngài là cây sự sống, uống Ngài là dòng nước sống, kinh nghiệm sự sống của Christ và cung ứng Christ cho nhau, tưới mát lẫn nhau để cùng lớn lên trong Ngài.
Ngợi khen Chúa về nếp sống hội thánh, là vườn Ê-đen, là nơi an nghỉ, là vườn vui thỏa, là vườn yêu thương. Tại đây chúng ta không có sự tranh cạnh, không có sự ganh ghét, không có sự đố kỵ, không có sự chỉ trích, nhưng chúng ta yêu thương nhau, gắn bó lẫn nhau, sát cánh bên nhau, cùng nhau “trồng và giữ vườn” (c.15). Công tác của chúng ta là làm cho mọi loại sự sống trong vườn được lớn lên, được gia tăng và nhân rộng. 

Hãy gieo trồng, hãy nhân rộng sự sống bằng cách cung ứng Christ cho nhau để cùng lớn lên trong sự sống. Hãy gieo trồng, hãy nhân rộng sự sống bằng cách rao giảng phúc âm truyền đạt sự sống của Đấng Christ vào trong tội nhân để Christ được nhân rộng, được gia tăng vào trong họ hầu hoàn thành mục đích của Đức Chúa Trời đó là Ngài được ban phát vào trong nhân loại để có được một người mới tập thể, tức hội thánh, để biểu lộ Ngài, đại diện Ngài quản trị trên đất này. A-men! 
H.N.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét