2/23/2011

ĐỨC CHÚA TRỜI YÊU BẠN

ĐỨC CHÚA TRỜI  SẴN LÒNG

Hầu hết mọi người sống trên thế gian đều không thích bị hiểu lầm. Đôi khi những ý định tốt bị hiểu lầm là ý định xấu, hay yêu thương lại bị hiểu lầm là ghét bỏ. Trong thế gian, có nhiều điều chúng ta không ưa thích, và bị hiểu lầm chắc chắn là một trong những điều đó. Tuy nhiên, Đấng bị hiểu lầm nhất trên thế giới này là Đức Chúa Trời! Sự bị hiểu lầm mà chúng ta đã kinh nghiệm chỉ là một phần nhỏ đối với những gì mà Đức Chúa Trời đã gánh chịu. Ngài là Đấng bị hiểu lầm nhất trên toàn thế giới!
Có lần tôi gặp một người bà con của tôi. Anh có bằng Tiến Sĩ và là giảng sư tại một trường Đại Học ở Mãn Châu. Lúc đó, tôi khuyên mời anh tin nhận Chúa Giê-su.Anh đáp: “Đức Chúa Trời của anh không tốt lành gì. Đức Chúa Trời của anh chẳng làm điều gì tốt trên trời cả.
Đấng đó ghi chép lại những hành vi xấu xa của người này, người nọ. Đấng ấy như là một kế toán viên, dùng quyển sổ ghi chép mà đoán xét và kết án người ta phải đi địa ngục. Đức Chúa Trời của anh không có lòng tốt. Mọi điều mà Đấng ấy làm trên trời là ghi chép lại những hành vi xấu xa của đủ mọi hạng người. Lòng của Đấng ấy thì xảo quyệt và Ngài chỉ muốn người ta đi địa ngục”. Ôi! Anh ấy thật hiểu lầm Đức Chúa Trời! Anh ấy hiểu lầm lòng Đức Chúa Trời biết bao!
Có thể bạn nghĩ: “Đức Chúa Trời ghét tôi. Ngài không muốn tôi được cứu; Ngài đang nóng lòng chờ đợi để buộc tội tôi và đưa tôi đến sự hư mất; Ngài muốn tôi đi địa ngục”. Nhưng tôi phải thưa với bạn rằng ngày nay tôi biết Đức Chúa Trời của tôi! Ngày hôm nay tôi muốn chia sẻ với bạn một điều; nếu bạn thật sự hiểu được lời tôi chia sẻ thì bạn sẽ không chối bỏ Đức Chúa Trời. Bây giờ tôi xin bạn hãy lắng nghe Lời của Đức Chúa Trời.
Giăng 3:16 chép: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian!” Đức Chúa Trời là tình yêu. Xin chú ý: Đức Chúa Trời là tình yêu! Thật lạ lùng, Đức Chúa Trời không những chỉ suy nghĩ đến bạn, chăm sóc bạn, chú ý đến bạn và thương xót bạn, nhưng Ngài cũng yêu thương bạn nữa.
Vài ngày trước đây tôi đi dạo trong công viên và gặp một người bạn cùng lớp. Tôi nói anh hãy tin nơi Chúa Giê-su. Tôi liên tục khuyên mời anh, nhưng anh không tiếp nhận. Cuối cùng, tôi gần như phải rơi nước mắt. Ước gì anh ấy biết được Đức Chúa Trời yêu thương anh ấy là dường nào! Conn người rất dễ hiểu lầm tình yêu của ĐứcChúa Trời! Bạn có thể nghĩ: “Đức Chúa Trời này là loại Đức Chúa Trời nào? Ngài muốn cứu tôi sao? Liệu Ngài có thể cứu một người như tôi không?” Con người thì luôn đầy dẫy những nghi ngờ. Nhưng Đức Chúa Trời không những chỉ thương xót bạn, Ngài cũng thương yêu bạn. Trải qua các thời đại, điều mà Đức Chúa Trời đã làm là yêu thương con người. Sau khi con người phạm tội, điều đầu tiên mà Đức Chúa Trời đã làm là yêu thương con người. Ngài đầy dẫy ý định tốt lành đối với con người. Ngài nóng lòng muốn loài người được cứu. Có thể bạn nghĩ Đức Chúa Trời thì dữ tợn và tồi tệ, và Ngài muốn thấy bạn đi xa khỏi Ngài. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời cho chúng ta một quyển sách, là Kinh Thánh, tức Lời của Ngài. Sách ấy bảo chúng ta rằng Đức Chúa Trời là tình yêu!
Mặc dầu bạn là tội nhân, Đức Chúa Trời vẫn cứ yêu thương bạn. Mặc dầu bạn lìa xa khỏi Ngài, Ngài vẫn yêu thương bạn. Đã nhiều lần Đức Chúa Trời sai các đầy tớ Ngài đến nói với loài người về ý định của Ngài. Ngài nói: “Một người đàn bà có thể quên cho con mình bú sao? Không thương đến con trai ruột mình sao? Dầu người đàn bà quên con mình, Ta cũng sẽ không quên ngươi” (Ê-sai 49:15). Ôi, Ngài quá yêu thương chúng ta.
Ôi, Đức Chúa Trời sẵn lòng tiếp nhận những tội nhân, nhưng loài người lại không tin rằng Đức Chúa Trời yêu thương thế gian. Họ luôn luôn nghi ngờ sự kiệnĐức Chúa Trời tốt lành đến như vậy. Nhưng tôi phải nói rằng Đức Chúa Trời là tình yêu! Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi Ngài đã quyết định chính mình Ngài xuống trên đất này và trở nên xác thịt nhằm mục đích bày tỏ cho loài người thấy tình yêu của Ngài.
Có lần tôi lên núi Lư Sơn. Tôi thích bông hoa và các loài chim ở trên núi ấy. Tôi không thích nhốt chim trong lồng; nhưng thích thấy chúng bay nhảy tự do. Ngày nọ, các chú chim đến ăn hết mấy miếng cơm tôi để trên thành lan can. Thấy cảnh này thật thích thú, tôi đi lấy thêm cho chúng một bát cơm. Ngay khi tôi đến gần, các chú chim liền bay đi; nhưng khi tôi bước ra xa, các chú chim ấy liền bay trở lại. Tôi không có ý định bắt các chú chim ấy hay làm cho chúng nó đau đớn. Tôi sẽ vui vẻ biết bao nếu chúng đến ăn các hột cơm. Tôi nghĩ thật vui sướng biết mấy nếu tôi được ngồi giữa bầy chim, và được chim bay đậu xung quanh. Thế nhưng các chú chim ấy không biết được ý định của lòng tôi, và chúng lại luôn luôn lẩn tránh khỏi tôi. Nếu tôi muốn các chú chim này biết được ý định của lòng mình thì cách duy nhất là tôi phải nói cùng một ngôn ngữ của chúng hay trở nên một con chim bay nhảy giữa vòng chúng và bảo cho chúng biết được ý định của tôi. Như thế tôi sẽ không bị hiểu lầm. Nhưng tôi không thể nào có thể trở nên một con chim được; do đó, tôi không cách nào bày tỏ lòng mình cho các chú chim ấy.
Cảm xúc của Đức Chúa Trời đối với chúng ta thì cũng như thế. Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta; Ngài ưa thích chúng ta. Ngài muốn chúng ta gần gũi với Ngài, nhưng chúng ta không hiểu được lòngNgài. Lời Đức Chúa Trời bảo chúng ta rằng Đức Chúa Trời đã phán cùng chúng ta qua các đầy tớ Ngài nhiều lần nhiều cách về ý muốn của lòng Ngài và về sự kiện Ngài yêu thương chúng ta. Nhưng loài người không hiểu. Vì thế, Đức Chúa Trời phải đích thân xuống thế gian này và trở nên một con người. Con người ấy là Giê-su, tức Đấng Christ, là Đấng mà chúng ta đã biết. Nếu tôi trở nên một con chim, bạn có thể nói là tôi tự hạ nhục mình. Nhưng Đức Chúa Trời mà trở nên một con người thì còn nhục nhã hơn nữa. Thật nhục nhã biết bao khi Đức Chúa Trời của vinh quang tự hạ mình để trở nên một con người! Ngài vượt trổi hơn tất cả mọi người, nhưng lại tự làm cho mình trống không, lấy hình trạng của một con người và đến với hình dạng của loài người.
Khi Giê-su còn ở trên đất, mọi sự Ngài làm đều biểu hiện tình yêu của Đức Chúa Trời đối với loài người. Nếu đọc về đời sống của Giê-su, bạn sẽ khám phá thấy rằng không những Ngài chỉ là một con người tốt lành mà còn là Đức Chúa Trời, tức Đấng từ trời đã trở nên một con người. Chúng ta tưởng rằng Đức Chúa Trời ghét bỏ chúng ta. Nhưng Ngài đã trở nên một con người nhằm mục đích cho chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời cũng giống như Giê-su. Ngài đã ở trên đất ba mươi ba năm rưỡi; trong suốt thời gian ấy, Ngài đã bày tỏ tấm lòng của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời cũng giống như Giê-su. Cách Giê-su đối xử với loài người là cách Đức Chúa Trời đối xử với loài người.
Có lần một người kia bị bệnh phung cùi đến thờ phượng Giê-su mà thưa rằng: “Chúa ơi, nếu Ngài sẵn lòng, Ngài có thể làm cho tôi sạch” (Lu 5:12). Thật rất dễ cho Giê-su làm ông được sạch bởi lời của Ngài. Nhưng trái lại, Ngài giơ tay ra chạm đến người ấy, và nói: “Ta sẵn lòng, hãy được sạch” (c.13). Một người đầy phung cùi thì ô uế và hôi hám. Nhưng Chúa giơ tay ra chạm đến ông. Ngài cảm thông với người đàn ông này. Dường như Ngài bảo: “Nếu những người khác không chịu đến cùng Ta, nhưng ngươi lại sẵn lòng đến thì Ta sẽ chạm đến ngươi”.
Lần khác, có một người phụ nữ ngoại tình bị bắt quả tang và đưa đến Chúa (Giăng 8:3-11). Theo luật pháp [Cựu Ước], người phụ nữ như thế phải bị ném đá chết. Chúa Giê-su không thể nói rằng người phụ nữ ấy đã không phạm tội, nhưng Ngài không muốn người này bị ném đá chết. Vì thế, Ngài phán: “Ai trong các ngươi là vô tội, hãy ném đá người này trước đi” (c.7). Hết thảy những người ấy đều bị lương tâm mình lên án và lần lượt bỏ ra về, từ người lớn tuổi nhất đến người nhỏ tuổi nhất.
Giê-su ở lại một mình, và người phụ nữ ấy đang đứng trước mặt Ngài. Chúa nói gì? Ngài nói: “Không ai buộc tội ngươi sao?” (c.10). Người ấy đáp: “Thưa Chúa, không ai hết”. Giê-su bảo: “Ta cũng không buộc tội ngươi; hãy đi, và từ giờ trở đi, đừng phạm tội nữa” (c.11).
Các bạn ơi! Nếu các bạn chưa tin, tôi xin thưa rằng Đức Chúa Trời không ghét bỏ các bạn; trái lại, Ngài yêu thương các bạn.
Vào trường hợp khác, có một người thâu thuế tên là Ma-thi-ơ đã mời nhiều người thâu thuế và người có tội đến nhà ông; ông cũng mời Giê-su nữa. Lúc ấy, người thâu thuế là hạng người rất bị khinh miệt. Người Do-thái đã bị mất nước và ở dưới sự thống trị của người La-mã. Đối với một người Do-thái chịu làm việc với những người đã xâm lược đất nước mình, rồi lại đối xử khắc nghiệt với dân mình thì đó là một điều đáng ghê tởm. Nếu ở trong trường hợp đó, chúng ta sẽ không ăn uống với họ. Thế nhưng Giê-su lại ăn uống với họ.
Nếu là một sinh viên đại học, bạn có chịu ngồi chung với bọn người này không? Có thể bạn nghĩ nếu ký giả của một tờ báo khám phá ra rằng mình đã tiếp xúc với một hạng người như thế, thì thật là nhục nhã cho bạn. Thế nhưng Giê-su đã đến đó.
Vào thời ấy, có một hạng người khác là Pha-ri-si. Khi thấy Ngài cư xử như vậy, họ nói với các môn đồ Giê-su rằng: “Tại sao Thầy các ngươi lại ăn chung với bọn thâu thuế và bọn người có tội?” Họ tranh luận và chỉ trích. Nhưng Giê-su đã trả lời như thế nào? Ngài bảo: “Chẳng phải người mạnh khỏe cần thầy thuốc đâu, bèn là người đau ốm... Vì Ta đến không phải để gọi người công nghĩa, bèn là gọi kẻ có tội” (Math. 9:10-13). Giê-su thật đã mở ra cho loài người thấy tấm lòng Đức Chúa Trời.
Một số người băn khoăn hỏi: “Đức Chúa Trời vẫn muốn có được tôi sao? Tôi là một tội nhân kinh khủng mà!” Một số người khác thắc mắc không biết Đức Chúa Trời có muốn những người như họ không, vì họ trộm cướp, ngoại tình, dối trá, và là những tội nhân ô uế và bẩn thỉu. Nhưng Giê-su đã mở ra cho chúng ta thấy tấm lòng của Đức Chúa Trời và bày tỏ rằng Đức Chúa Trời muốn chúng ta và yêu thương chúng ta. Thật ra Ngài đang nói: “Ta cũng như vị bác sĩ vậy, Ta không sợ bệnh nhân”. Bệnh nhân nào lại sợ bác sĩ? Dĩ nhiên, bệnh nhân không sợ bác sĩ. Một số người cho rằng Đức Chúa Trời không ưa thích họ và muốn họ bị hư mất. Nhưng tôi xin thưa với các bạn là Đức Chúa Trời muốn có được các bạn vì Ngài yêu thương bạn! Thưa các bạn, xin hãy làm một điều này ngay ngày hôm nay, đó là hãy cất bỏ cái màn thành kiến khỏi mắt các bạn thì các bạn có thể thấy rằng Đức Chúa Trời không có ý định ác độc gì đối với các bạn. Ngài yêu thương các bạn.
Đã có lần Chúa Giê-su kể một ẩn dụ về một người con trai hoang đàng. Khi còn từ đàng xa, người cha thấy con mình thì động lòng thương xót, chạy đến, choàng cổ con mình mà hôn. Điều đó bày tỏ lòng của Đức ChúaTrời. Ngày hôm nay, Đức Chúa Trời đang kêu gọi các bạn trở về nhà. Chúa Giê-su đã chết cho các bạn và Đức Thánh Linh đã đến. Các bạn không cần phải đi địa ngục. Nhưng nếu các bạn không tiếp nhận Chúa, thì không còn có cách nào khác. Tôi hi vọng bạn có thể nhớ rằng Đức Chúa Trời là tình yêu! Nếu bạn thưa với Đức Chúa Trời: “Chúa ôi! Con là tội nhân, con sẵn lòng, con muốn tiếp nhận Ngài” thì bạn sẽ được cứu. Rồi Đức Chúa Trời sẽ vui mừng và cả bạn cũng cùng vui mừng với Ngài. Đức Chúa Trời là tình yêu!
Trích dịch từ Bộ Sưu Tập Các Tác Phẩm của Watch man Nee, Bộ 1, Quyển 18, trang 267-277, tiếng Anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét